Tháng bảy trời mưa.

Ờ, theo bài hát là tới tháng 6 trời mưa. Nhưng mà tháng 6 ở Đà Nẵng trời nắng chang chang. Nóng gay gắt. Nóng chảy mồ hôi. Tiếc là nóng không làm chảy mỡ, nên 2 mẹ con mình bữa nào cũng rủ nhau ra công viên trước nhà đi bộ 1 tiếng đồng hồ vào buổi tối. Còn mấy bữa ni thì mưa tầm tã nên không đi ra ngoài được. Ngồi cả buổi tối không biết làm gì, đành lôi blog ra viết vậy.

Tâm trạng đang rất lơ lửng, không biết là đang buồn hay đang vui. Nói chung, mỗi lần về nhà là sung sướng đủ cái, có nhà rộng để ở, có cơm ăn no ngon bổ rẻ ngày 3 bữa kèm bữa phụ các kiểu (tóm lại là sáng ngủ dậy không cần vắt tay lên trán suy nghĩ xem sáng nay, trưa nay và tối nay sẽ ăn gì). Có bà nội ba mẹ ở bên. Được về quê và được yêu thương bởi ông bà cô dì chú bác anh em các kiểu nếu như muốn về quê. Có đống sách để đọc. Có đủ thứ.

Có thêm những suy nghĩ ngày càng mọc lên nhiều trong đầu. Nói chung tâm trạng mỗi ngày đều theo quy luật, buổi sáng vui vẻ vô cùng, buổi chiều buồn ngủ và buổi tối suy nghĩ rất nhiều. Và bây giờ là buổi tối.

Cuộc sống của con nhà văn giống như một vở hài kịch. Nếu thích thì cười ha hả. Còn nếu không thích thì cười ra nước mắt. Quan trọng là phải biết nhường nhịn lẫn nhau.

Ba là chỗ dựa tinh thần lớn nhất của mình. Mẹ là chỗ dựa về vật chất cho cả nhà. Cuộc sống của mẹ bây giờ đúng kiểu như bài Thương vợ của Trần Tế Xương:
"Quanh năm buôn bán ở mom sông, Nuôi đủ năm con với một chồng. Lặn lội thân cò khi quãng vắng, Eo sèo mặt nước buổi đò đông. Một duyên hai nợ, thôi đành phận, Năm nắng mười mưa, dám quản công. Cha mẹ thói đời ăn ở bạc: Có chồng hờ hững cũng như không."
Không biết ba có bao giờ nghĩ tới những điều này không nhỉ?

Trời mưa làm bóng đêm chùng xuống. Những niềm vui ngày hôm qua đã đi đâu hết cả rồi?

Mong ngày mai trời lại sáng.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

4 tháng rưỡi học tiếng Pháp.

Tự xuất bản cuốn sách thiếu nhi đầu tiên của bạn với chi phí 0 đồng trên Amazon KDP và IngramSpark

[Review] Deep Work - Làm ra làm chơi ra chơi (Cal Newport)