Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 8, 2013

Rằm tháng 7.

Cái tựa đề đặt như vậy để ghi dấu thời gian thôi. Thực ra mỗi lần viết gì thì cái khó khăn nhất với mình không phải là nội dung, mà là tựa đề như thế nào. Blog 360 có cái hay là đặt sẵn tựa đề là thời gian lúc bắt đầu viết nên không cần phải suy nghĩ. H blog đó đóng cửa rồi, nên cũng ít viết đi, một phần vì ngồi băn khoăn nặn ra cái tựa đề thực là một việc khó khăn. Và cuối cùng thường tựa đề cũng chỉ là mốc thời gian. Đã hết nửa tháng 7. Tháng này hình như có chút rắc rối với bản thân, và nhiều chuyện xung quanh. Nhưng qua hôm nay có lẽ mọi chuyện sẽ kết thúc. Trước giờ cũng không mê tín lắm nhưng mà gặp vài chuyện xong mới thấy không mê tín không được. Thôi kệ, quên luôn. Sáng, đọc blog của Bombard Oanh tạc xong tự nhiên cũng muốn viết vài dòng. Hình như vì ở xa những người bạn cùng sở thích nên cũng bỏ qua một vài thói quen nào đó, vì không có ai làm cùng, và chia sẻ. Viết blog, đọc sách, đi nhà sách chơi dù chỉ ngắm chứ ít khi mua, trà sữa tám nhảm. Nhớ Bombard ghê. Tháng nà

Chẳng biết đặt tiêu đề là gì.

Mỗi lần ngồi vô trước cái lap là bám dính với nó luôn chẳng làm được gì khác. @@. Cả nửa tháng rồi mới nghe nhạc lại, hạnh phúc dễ sợ ^_^. Mới tìm ra được ước mơ mới để phấn đấu nên đang rất phấn khích. Cố gắng năm sau chiến đấu nè. Không được quay đầu lại nữa. Nghe chưa đồ hèn nhát. Hồi sáng ngồi nói chuyện với mẹ cả buổi. Đúng. Mình hình như lúc nào cũng đứng núi này trông núi nọ. Học tới năm 3 tài chính ngân hàng rồi thì đừng có than khóc vì quyết định của mình hồi xưa nữa vì không giải quyết được gì hết. Đằng nào thì cũng tự biết là mình không có đủ tài năng thực sự để theo mỹ thuật,thiết kế, vẽ minh họa blah blah gì đó, cũng không đủ thông minh nhanh nhạy để học CNTT, nên hồi xưa mới quyết định không theo nó. Cuối cùng thì, làm được tốt cái gì thì làm đi, đừng có tự huyễn hoặc là mình giỏi, có thể làm được cái mình không kiên trì bám đuổi nữa. Học cho cái đầu của mình, vì khát khao của mình, còn tương lai ra sao thì kệ nó đi. Trước mắt phải học cho perfect cái kỳ cuối c

Tháng 7 day dứt.

Thời gian bắt đầu đẩy đưa mình sang tháng 7 âm lịch. Đêm 30 thức khuya, đến nửa đêm có cảm giác lạnh lạnh như có ai nằm bên cạnh. Nên đêm mồng 1 chuyển sang ngủ sớm để không còn thấy gì. Oái oăm là vì ngủ quá sớm nên nửa đêm thức dậy, và lâu lắm rồi mới có 1 đêm ngủ chập chờn như vậy kể từ lúc về nhà. Và cũng vì vậy nên bây giờ đầu óc mới lơ lửng đủ để ngồi đây, mở blog ra và gõ. Vâng, tóm lại tất cả đều tại 2 chữ: sợ ma. Sau khi uống xong mấy ngụm 7up của anh Văn chia cho (không biết sao bữa ni ảnh tốt bụng dễ sợ, uống nước và pha cho chị một ly nước luôn) thì đã tỉnh táo nên tạm thời không biết nên gõ gì tiếp theo. Từ hồi yahoo blog bị hủy thì không còn thói quen viết blog nữa. Lâu lâu cũng muốn viết, nhưng mở ra, ngồi nhìn, ngó, liếc đủ kiểu xong rồi tắt cái ô cửa sổ đang chứa trang giấy trắng trước mặt. Và vì vậy 1 phần cuộc đời lúc đó cũng bị bỏ ngang luôn. Kết đoạn đúng logic của đoạn ni là : vừa mới trả lại ly nước cho anh Văn để bớt tỉnh táo. Không tỉnh táo thấy dễ viết h