Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 11, 2013

River flows in you.

Đang để âm thanh chảy trong người, nên muốn gõ vài chữ, vậy thôi. Thiệt ra tắm xong và ngồi nửa tiếng rồi nhưng tóc vẫn chưa khô, nên nghe nhạc. Lý do chính chỉ có vậy, hihihi. Đang nghe lại River flows in you của Yiruma. Lúc nãy nghe bản của Sungha Jung đàn lại bằng guitar, nghe có chút khác khác, nhưng nghe được sự mới lạ trong dòng chảy của những nốt đệm (cũng không biết miêu tả nó ra sao nữa). Những cảm giác rất là tuyệt. Giống như mình đang trôi theo âm thanh, đến một thế giới khác, không có ai, chỉ còn mình và nốt nhạc, và tiếng cộc cộc của bàn phím máy tính (tình hình là đang nhắm mắt gõ, không có ý khoe khoang, nhưng để cho tiếng nhạc chảy trong đời và gõ một cái gì đó, thấy hay hay). Nếu như cuộc đời cho bạn quá nhiều cơ hội, thì bạn nên làm gì? Trong khi mấy đứa đổ xô chạy theo gấp rút hoàn thành mọi thứ cho năm cuối, thì mình vẫn ngồi cà rởn ở đây. Mấy đứa năm nay tham gia hoạt động rất nhiều, y như thể tất cả những gì còn tiếc nuối chưa làm được trong những năm đại họ

Dẫn bước dương cầm (part 2)

Lâu lắm rồi mới có được cảm hứng và đủ yên tĩnh - bên ngoài cũng như tĩnh trong lòng - để viết tiếp. Hôm nay nói với anh là mình muốn trở thành nhà văn. Anh gật đầu liền, bảo, nếu muốn thành nhà văn thì có 2 bước. Bước 1: lập kế hoạch, viết bản nháp đi. Bước 2: nhấc mông lên và viết, à không, phải ngồi xuống chứ, ngồi viết chứ đâu có đứng viết được. :)). Thiệt là hài hước quá đi mà. Nên viết tiếp đây. Nói chung dạo này thấy cũng khá hài lòng với cuộc sống của mình. Tuần vừa rồi đã phỏng vấn xong Á Châu và xong vòng 3, phỏng vấn với HR của KPMG. Ghi lại để hồi sau đọc lại nhớ lúc này mình đã từng làm gì thôi, không có ý khoe khoang :). Tuần sau vẫn còn bận rộn với thuyết trình, thi cử. Nhưng lớp Cử nhân tài năng này cũng đủ rèn luyện mình quen với áp lực rồi, bị chai lì trước áp lực. Nên cứ tà tà, bình tĩnh mà làm, cũng không sao hết.  Vừa nghe bài "Bây giờ tháng mấy" của Lê Hiếu và viết tiếp phần truyện mấy bữa đang viết dở. Khi nào rảnh sẽ đọc lại và sửa. Nói chung mỗi lầ

Dẫn bước dương cầm (part 1)

Chuyện thứ nhất là lâu rồi chẳng viết gì. Bật lại đống kịch bản lưu giữ từ những giấc mơ của mình, thấy một vài thứ hay hay, nhưng bị bỏ dở từ rất lâu - cũng hơi 2 năm rồi. Có vài câu chuyện nếu viết xong thì có thể nói là đã kết thúc trọn vẹn giấc mơ của những hôm đó. Nên bây giờ mình sẽ bắt đầu viết, để tiếp bước giấc mơ. Chuyện thứ hai là thấy mấy đứa bạn (cụ thể là Bombard Oanh tạc) đang lập nhóm chu du quanh nước Mỹ và viết văn (OMG, nghe exciting quá T.T) nên tự dưng trong lòng trào dâng cảm hứng viết văn. Viết xong 1 đoạn mà không biết đến bao giờ mới đọc lại, vì có thể là viết xong quên luôn. Nên post lên blog để khi nào vô lại blog, nhớ ra nó và viết tiếp. Lần đầu tập viết nên chắc cũng chẳng hay chi. May là blog ít bạn. Hihi. :">. Không dài dòng nữa, vô câu chuyện nhe. Tạm thời chưa nghĩ ra được tên gì hay hơn, nên lấy tên là "Dẫn bước dương cầm". Nghe hơi sến nên sẽ sửa lại. Tình hình là cứ mỗi lần thi cử và đáng lẽ phải ngồi học bài thì lại viết, làm