Bỗng dưng trời đẹp ghê
Thấm thoắt đã đến cái thời điểm mà mình thích đi dạo nhất trong năm. Là thời điểm giao mùa giữa mùa lạnh và mùa hè. Thời điểm này trời không nắng, không mưa. Gió nhẹ nhẹ và mình không cần mặc áo ấm, hoặc che dù. Cơ thể đủ tiếp xúc với gió và nắng, nên tâm trạng cũng dễ chịu hơn nhiều. Thời điểm này cũng cách tết tầm nửa tháng hoặc một tháng, nên mình đủ phục hồi sau khi gồng hết sức để vừa làm việc Nikki Studio, vừa chăm con nghỉ lễ, vừa đi tới đi lui vì lễ hội. Năm nào mình cũng kiệt sức ở đoạn này và nằm vài ngày không làm gì nổi. Con nhỏ + khách hàng đầy năng lượng sau ngày đầu năm mới + trùng khớp với kỳ lễ ở VN năm nào cũng hút cạn năng lượng của mình. Đầu tuần trước thôi, tâm trạng mình cực kỳ tệ. Mình bồng con lên tầng 3 và đứng nhìn mùa ngao ngán. Bỗng dưng có một cơn gió xuyên qua người mình. Và cơn gió kỳ lạ đó mang đi cơn tiêu cực cũng những suy nghĩ tối đen sang một thế giới khác. Để lại mình ở thế giới này thật là vui vẻ. Trải nghiệm đó nó khó tả lắm, giống như ...